Ông ta đi, suy ngẫm, đi và suy ngẫm.
Ông cảm thấy mình thật gần với thiên nhiên, thậm chí với Chúa trời.
Ông cảm thấy mình gần với chúa trời đến mức, nếu ông ta nói, Chúa trời sẽ nghe
thấy.
Vậy nên ông hỏi: "Thưa Chúa, Người có nghe thấy không ạ?"
Và Chúa trả lời: "Ta đang nghe đây, con trai".
Người đàn ông dừng lại, và suy ngẫm thêm một lát.
Ông hướng lên trời và nói: "Thưa Chúa, một triệu năm là gì đối với Ngài".
Chúa trả lời: "Con trai ạ, một giây đối với ta giống như một triệu năm đối với
con vậy".
Rồi ông ta lại nhìn lên trời và nói: "Thưa Chúa, triệu đô là gì đối với
Ngài?".
Và Chúa trả lời, "Con trai, con trai của ta... một xu của ta giống như một
triệu đô là của con vậy".
Với ta, hầu như nó chẳng có ý nghĩa gì cả.
Thậm chí nó chẳng có giá trị gì vì nó quá nhỏ.
Người đàn ông nhìn xuống, suy ngẫm một lát rồi nhìn lên trời nói.
"Thưa Chúa, con có thể xin một triệu đô là được không ạ?".
Và Chúa trả lời: "Đợi một giây".
Nguồn: Sưu tầm